Đối tác - Liên kết

Người đi ngang đời tôi...

Thảo luận trong 'Nhật ký thành viên' bắt đầu bởi annguyen90, 6/1/13.

  1. annguyen90

    annguyen90 New Member

    Tham gia ngày:
    12/12/12
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Em...Nhím xù.
    Hôm nay anh viết những dòng này gửi về em, dẫu biết em rất hiếm khi lên NTC...
    Những ngày qua Trời lạnh lắm, biển Nha Trang sóng lớn, gió mạnh lắm em à.
    Không biết giờ này ở nơi xa đó em có lạnh không, có khỏe không, công việc như thế nào...
    Anh nhớ em, nhớ nhiều lắm, lúc gặp em ở bệnh viện khi anh thăm mẹ em bị mổ ung thư vú, vui buồn lẫn lộn, muốn hỏi em thật nhiều, muốn bên em thật lâu để động viên, an ủi...
    Nhưng tất cả đã qua rồi, anh giờ chỉ là một người bạn, còn em_mối tình đầu của anh giờ đã là người đi ngang đời anh...
    Nghĩ lại cũng vui em nhỉ, nhớ ngày đầu vào lớp 10, hai đứa chạm mặt nhau ngay cửa lớp, ấn tượng của anh lúc đó em là một cô tiểu thư con nhà giàu, bố làm Địa chính xã, mẹ làm chủ tịch hội phụ nữ, em vì thế kiêu kì, đỏng đảnh, mà anh lại là ông cụ non chính hiệu, chúa ghét loại con gái coi trời bằng vung đó, nhưng chả hiểu sao, càng ghét lại càng chú ý nhiều hơn. Cuối học kỳ một, anh đứng thứ ba lớp về học tập, lúc đó em mới chịu để ý đến cái ông cụ non ấy cũng hay liếc dòm mình, vì hai đứa ngồi hai dãy bàn khác nhau mà. Cũng chả hiểu mấy đứa bạn hai bàn mình thành bồ câu đưa thư lúc nào, chuyền tay nhau những mảnh giấy viết vội trong giờ học, rồi những lá thư đầu tiên anh viết cho người bên ấy. Rồi chuyện không thể ngờ cũng tới, anh lại thấy rất thích cô bé kiêu kì đó, nhưng lá thư đầu tiên nhận được từ em, lại là một lời ngỏ làm bạn trai hờ để cắt đuôi ông anh khóa trên cứ bám theo em ở bến xe buýt. Một kế hoạch hoàn hảo được dựng ra, anh đi học bằng xe đạp, nhưng chiều về cũng quẩn quanh bến xe buýt để diễn với em. Ai có hiểu rằng, tình giả vờ, nhưng anh yêu thật mất rồi. Thời gian dần trôi, cứ ngỡ em cũng yêu mình như vậy, nhưng không, lá thư cuối cùng cuối năm lớp 10 trong học bàn anh chỉ ngắn gọn 5 chữ : " Mình chia tay anh nhé!" Phải rồi, anh xấu trai, anh nhà nghèo, sao đáng để em yêu...
     
  2. annguyen90

    annguyen90 New Member

    Tham gia ngày:
    12/12/12
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Duyên nợ ?

    Ngỡ rằng sau mối tình vu vơ học trò đó chỉ là thoáng qua, nhưng anh thì là chúa thù dai, gần hai năm không nói chuyện, anh xem em như chưa hề hiện diện trong lớp học đó, hỏi không trả lời, em lại giả vờ hỏi bài, cũng không chỉ. Nhưng rồi cái đầu sắt đá của anh cũng không cứng cỏi hơn được nữa, cuối năm 12, ba em qua đời vì ung thư phổi. Lần đầu tiên biết nhà em lại là đám tang cha em, anh như yếu lòng, muốn kề bên động viên, chăm sóc em, khi thấy em cứ ngất lên ngất xuống, khóc nức nở bên quan tài cha em... Từ đó lên lớp, anh lại là người hay đến hỏi thăm, động viên em mỗi giờ ra chơi, chia sẻ bài tập khó, vì lúc đó anh đã là lớp phó học tập rồi, nên giúp em được nhiều hơn, thay mặt lớp đến nhà em chia buồn...
    Ngày thi đại học, anh không gặp em nữa, lần cuối cùng hai đứa nói chuyện em bắt anh hát bài Vì yêu của Kasim...
    Có phải duyên nợ, em và anh, không hẹn mà gặp lại ở mảnh đất Nha Trang này, em thì rớt khối A ở Quy Nhơn, học lại nhầm ngành bệnh học thủy sản vì đăng kí nhầm, anh thì rớt Y đại học Tây Nguyên, học ngành Đóng tàu. Kỳ học đầu tiên, hai lớp khác khoa lại học chung giảng đường G6, mà hai lớp lại sát phòng nhau, sao không gặp được đây?
    Rồi gì đến cũng đã đến, sinh viên năm đầu, xa nhà, lại hiểu nhau, cũng từ đó biển Nha Trang có thêm hai đôi chân hay dẫm trên bãi cát, khoảng nhỏ sau G3 lại thêm một đôi hay hẹn hò ngắm thành phố về đêm, đẹp huyền ảo...
    Nhưng chỉ chưa đầy một năm thôi, mùa hè anh phải về phụ ba má sửa nhà, em nói cô đơn, rồi em phải đi làm kiếm tiền, dù cho đêm nào anh cũng gọi điện trò chuyện với em.
    Sau đó, một ngày em lại nói mình chia tay, em nói em đã yêu người khác, tay đầu bếp hay đẩy xe đạp theo em về mỗi tối...
    Anh đau, đau lắm, người ta nói tinh yêu sinh viên đẹp nhưng dễ xa nhau, anh cũng không ngoại lệ. Lại một điệp khúc cũ, anh xấu trai, anh nghèo, anh sợ ba má...lại hiện lên trong đầu anh. Xa em, xa rời những đêm bên biển, những nụ hôn ngọt ngào, những vòng tay ôm em bên bãi đá Hòn Chồng...
    Anh vẫn dạo trên những con đường cũ, chỉ thiếu bóng dáng em, xa dần, xa dần...
     
  3. annguyen90

    annguyen90 New Member

    Tham gia ngày:
    12/12/12
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Hai đứa mình có duyên mà không nợ, phải không em?

    Lại một chữ duyên, anh gặp lại em trong lần họp lớp cấp 3 ở Nha Trang năm học thứ 3.
    Lần đầu tiên anh thấy em để tóc dài, chợt nhớ lại anh từng nói với em, anh rất thích con gái tóc dài...
    Và rồi ta lại gặp nhau sau đó, em nhờ anh tìm giúp phòng trọ vì chỗ em bà chủ sợ em mang tang cha không làm ăn được... Anh cũng tìm ra phòng, ngay xóm trọ anh! Em nói đã chia tay với tay đầu bếp Hai Chùa vì hắn giả dối...
    Lần thứ ba, anh vẫn còn yêu em, nhưng bây giờ anh yêu em bằng tình yêu của một người đã chính chắn, anh cũng cảm nhận ở em, người con gái bước vào tuổi đôi mươi, tấm chân tình, em dắt anh về để mẹ em nói chuyện, gửi gấm, và mẹ anh, cũng xem em như người trong nhà.
    Hai năm qua, anh hạnh phúc lắm, em có phải là mối tình đầu?
    Anh nhớ những ngày đã qua, anh cố gắng biến cuộc sống bên em như một gia đình thực sự, nhưng vẫn giữ cho em điều quý giá nhất của đời con gái, bởi anh biết cách làm em hạnh phúc, giản đơn...
    Anh nhớ lắm người con gái yêu hoa hồng trắng, nhớ những đêm hai đứa bắt ốc, bắt Lư ở Hòn chồng, nhớ những bữa ăn mà anh đã học nấu để nấu cho em thử, nhớ những buổi tối lung linh ánh nến bên bờ biển, nhớ người duy nhất cùng anh dạo bộ từ đầu bên kia cầu Trần Phú ra tận bãi Tiên...
    Nhờ em, anh nhận ra mỗi người đều có một khả năng riêng, nhờ em, anh dạn dĩ hơn, trẻ trung hơn trong bề ngoài già trước tuổi. Cũng nhờ có em, anh biết đi làm kiếm tiền, và nhớ nhất là hai năm làm casual ở Sheraton, lần đầu tiên anh thấy mình có năng lực như vậy, có em, anh mạnh mẽ, thành công, học tốt, và làm lớp phó nữa, cảm ơn em nhiều lắm.
    Rồi hai đứa đi bán bong bóng, làm đủ thứ để dành dụm tiền, mua máy ảnh du lịch đây đó, đi câu cá tân Lương Sơn, và chuẩn bị cho tốt nghiệp ra trường...
    Nhưng sao cuộc đời ngang trái, vì mẹ em, anh và em phải xa nhau trong lúc ngỡ rằng hạnh phúc đã sắp đủ đầy...
    Em xa anh, lời nói ấy lại nhói đau tim anh, em nói em như làn mây, đến bên núi rồi lại ra đi. Anh không tin đó là sự thật, nhưng phải chấp nhận thôi, anh gom số tiền còn lại động viên em thi TOEIC lại để ra trường. Và em cũng đã làm được, giờ em đã đi làm ở Cân Giờ hơn hai tháng, mình xa nhau đã 7 tháng rồi phải không em, mà sao anh ngỡ như mới hôm qua...
    Anh nhớ em, nhớ tiếng nói, giọng cười ấy, trời lạnh, lại thèm có em trong vòng tay, nhớ đến da diết...
    Nhiều lần đã muốn tìm một người để khỏa lấp tim anh, nhưng anh không thể quên em mất rồi. Nghe tin em đã có người yêu mới, anh buồn, buồn lắm.
    Nhưng biết làm sao đây, hôm nay anh viết những dòng này, xem như tình anh đã chết rồi, em nhé.
     
  4. TT PhátTờRơi

    TT PhátTờRơi Active Member

    Tham gia ngày:
    13/1/13
    Bài viết:
    2,143
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    38
    hay ...........................................
     
  5. annguyen90

    annguyen90 New Member

    Tham gia ngày:
    12/12/12
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Cuộc đời và những chuyến đi

    Tháng 7 mưa ngâu...
    Em đã lên xe hoa theo chồng vào miền Nam lập nghiệp. Ngày mùng 6 tháng 7, face book bây giờ toàn ảnh cưới của em. Tôi cũng xa nhà đến một thành phố biển xa xôi làm việc và rời xa Nha Trang nhiều kỷ niệm. Cuộc đời và những chuyến đi, có lẽ thời gian không thể nào níu lại. Và ta vẫn hiểu một điều, những gì thuộc về mình thì sẽ mãi là của mình, những gì vốn dĩ không là của mình thì cố níu giữ cũng phải rời xa đau khổ. Chúc em hạnh phúc bên người, và anh mãi là người gặp em trong mơ. Người lạ từng yêu? Chẳng biết đến khi nào ta gặp lại, nhưng anh biết ngày đó, trong đôi mắt người cũng chẳng có anh...
     
  6. mainpro

    mainpro Member

    Tham gia ngày:
    18/9/09
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Buồn thật :2: cứ ngỡ là 1 chuyện tình đẹp
     
  7. kimlienne_nt

    kimlienne_nt Member

    Tham gia ngày:
    18/9/09
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    anh vẫn còn hoài niệm àh..à.khi nào về nt ae mình cf nhé ^^.
     
  8. Phú Tự

    Phú Tự New Member

    Tham gia ngày:
    4/7/13
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Lụy tình làm gì , em nó lâu h thương hại ông thôi, trong tình yêu ông ko sáng suốt khổ là đúng rồi
     
  9. annguyen90

    annguyen90 New Member

    Tham gia ngày:
    12/12/12
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    vẫn nhớ em à. hì. Dạo này em khỏe không?

    Hì, khi nào về anh em mình đi uống nước há. Chúc em sức khỏe và vui vẻ nha.
     
  10. kimlienne_nt

    kimlienne_nt Member

    Tham gia ngày:
    18/9/09
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    a ib e face đi.dạo này liên tiếp xảy ra nhiều chuyện quá...lúc nào cũng zị....lâu lâu lại liên tiếp ập đến nhiều chuyện làm e chỉ mun trở về nơi mình chưa đc sinh ra....dạo này e k khỏe chút nào...bạn thân dh thì nghỉ học về quê r....có 1 người bạn tâm sự như a thật là tốt
     
  11. 3 Nốt Nhạc

    3 Nốt Nhạc Active Member

    Tham gia ngày:
    22/7/12
    Bài viết:
    1,765
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    38
    Chuyện cứ như cuộc tình lãng mạn nhỉ
     
  12. kiemsatcodon

    kiemsatcodon Well-Known Member

    Tham gia ngày:
    21/10/09
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    257
    Điểm thành tích:
    63
    Thit thì đến với nhau,ko thit thì lâu lâu đến 1 lần hjeher
     
  13. lammui_nt

    lammui_nt Member

    Tham gia ngày:
    5/4/12
    Bài viết:
    161
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    tình chỉ đẹp khi còn dang dở mả :bow_arrow:
     
  14. annguyen90

    annguyen90 New Member

    Tham gia ngày:
    12/12/12
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Trả lại thời gian...

    Những ngày cuối tháng 4, Vũng Tàu cũng chung thời tiết oi bức của đầu mùa hạ.
    Em giờ đã về và sắp sinh con( tôi thoáng thấy trên face có dòng comment rằng tháng 4 âm lịch em sẽ sinh).
    Thời gian như con thoi đưa, em của ngày hôm qua giờ đã là vợ người ta, và hằng đêm, hình ảnh em mang thai cứ ám ảnh mình hoài trong mỗi giấc mơ... Đã một thời tôi mơ về căn nhà nhỏ, sau mỗi buổi làm về lại quây quần bên nhau; cùng nhau chăm sóc con cái; ngao du đây đó những lúc rảnh rỗi...
    Dường như em đã dặn dò thời gian; rằng cứ bôi xóa đi hết những kỷ niệm của hai đứa; nhưng người đời thường nói, khi cố quên là khi lòng nhớ thêm. Nơi đây cũng một thành phố biển; cũng nắng cũng gió và những khi không có việc gì đó để làm; thì nỗi nhớ về một người nào đó vẫn khôn nguôi.
    Tôi vốn là một người sợ nợ; sợ phải mang ơn; và luôn cố gắng trả những gì người khác đã giúp cho mình. Nhưng thời gian, tôi nợ người bao nhiêu mà trả hoài chưa dứt, mấy năm trời mà ký ức như mới ngày hôm qua.
    Từ ngày thấy bức ảnh em chụp khi đang mang thai; tôi hiểu rằng mọi thứ đã thực sự đi vào dĩ vãng, chúng tôi đều đã qua cái ngưỡng của tuổi ngây thơ và yêu đương lãng mạn. Kể từ đó; tôi xóa luôn face book; để hằng đêm không phải lén vào face em để lục lọi; nhìn ngắm lại hình dáng ấy, dù biết rằng sẽ mãi không bao giờ thuộc về mình.
    Lâu rồi mình sống không face book; thay một số điện thoại mới để quên đi những ngày xưa cũ đó; và dặn lòng làm việc để quên đi, và điều ta nhận ra được, chính là ở cách chúng ta nghĩ và đối diện với hiện thực. Những gì không thuộc về mình thì mãi không thuộc về mình. Người ta vẫn hạnh phúc khi không có mình đấy thôi. Và rằng cuộc đời này vẫn còn nhiều thứ để làm; nhiều điều để sống...
    Có một sự thật hiển nhiên rằng; Mặt Trời vẫn ở quỹ đạo của nó và chỉ có Trái Đất xoay quanh và tự xoay, khoảnh khắc giữa ngày và đêm chia đều cho quả địa cầu tròn trĩnh. Đừng nên quan trọng ngày hay đêm, vì thời gian với ta lúc nào cũng quý giá, cách ta chấp nhận và sống chung với nỗi đau, nỗi nhớ, cũng hài hòa như cách ta đón bình mình, và tiễn hoàng hôn thời khắc chuyển giao ngày.
    Ta không nợ gì thời gian nên đừng cố sức trả, ta nợ mình vì đã lấy những ký ức đè nặng lên tim, hãy gói lại và trả lại thời gian, ông ấy sẽ biết cách giữ gìn và nâng niu nó. Để rồi một ngày nào đó; ta ngồi lại giữa cuộc sống đang hối hả tấp nập này; ta lại nhớ về những kỷ niệm đẹp đó, dù chỉ một mình thôi, đủ để trân trọng rằng có một thời ta đã yêu; và yêu bằng cả trái tim.
     
  15. annguyen90

    annguyen90 New Member

    Tham gia ngày:
    12/12/12
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ

    Hôm nay Quốc tế thiếu nhi rồi.
    Trẻ thơ... một khoảng lặng nào đó trong đời-ta chợt nhớ và thèm được trở về với thời gian đó, ung dung, tự tại, không lo nghĩ. Đâu đó giữa cuộc sống tấp nập hối hả này, vẫn có những giây phút ta nhớ và mong quay về lúc ấy : hai anh em say mê những trò chơi giản dị thôi: bắn bi, thả diều, câu cá, đánh dụ quay... rồi sướng như điên khi ba đóng cho hai đứa cái xe ổ bi bằng gỗ thay nhau đẩy khắp sân nhà.Và rồi giữa thành phố xa xôi, ta nhớ mùi rơm, mùa lúa mới gặt, nhớ những mùa hè bốn cậu cháu tung tăng khắp cánh đồng quê ngoại bắt ếch, bắn chim...
    Thời gian cứ thấm thoắt trồi, những đứa trẻ hôm qua giờ mỗi người một hướng, một nơi trên đất nước này, ký ức về tuổi thơ vẫn hiện về trong những đêm rằm xa quê, trong những tiếng nô đùa của trẻ con trong xóm chơi năm mười, đuổi bắt...
    Tất tả với công việc mưu sinh, say sưa với những mối tình đến rồi đi, rồi cũng chỉ còn một mình ta giữa thời gian đang trôi không chờ đợi ai. Ta không thể níu lại thời gian, không thể sống lại một thời thơ dại đó, nhưng chỉ cần nghĩ đến thôi, cũng thấy ấm lòng hơn, và nếu có một vé đi tuổi thơ, tôi vẫn xin được trở về...
    Chúc mừng Quốc tế thiếu nhi vui vẻ.
     
  16. longmax

    longmax New Member

    Tham gia ngày:
    16/3/14
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Sống mải với hoài niệm củng chẳng có ích gì,nhửng lúc ta đau buồn ngồi gặm nhấm cái gọi là kỉ niệm,thì người ta vui vẻ hạnh phúc ....cứ sống cho công bằng...chắc là ông yêu cô ta lắm đây,yêu bằng cả trái tim hết nhửng gì ông có,nên mới viết ra được nhưng dòng tâm sự nghe cay đắng mà buồn như thế này....kỉ niệm để nó ngủ lại đi .....ngày mới lúc nào củng vui ......
     
  17. Không Số 0

    Không Số 0 Member

    Tham gia ngày:
    13/6/13
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    14
    Điểm thành tích:
    18
    Chính xác............................
     
  18. longmax

    longmax New Member

    Tham gia ngày:
    16/3/14
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Mình củng quen 1 người ở nha trang mấy năm....cuối cùng rồi củng hụt hẩng,củng buồn nhưng rồi củng qua đi...tự an ủi số không phải của mình ...không giử được.......
     
  19. YamahaNo1

    YamahaNo1 Member

    Tham gia ngày:
    1/8/11
    Bài viết:
    730
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    16
    đàn ông mình phải cứng rắn lên...thể hiện sự từng trãi..đừng mềm yếu như vậy.ai cũng có 1 thời để yêu,nhưng hãy sống cho ngày mai.Đừng để quá khứ làm ta đau khổ
     
  20. annguyen90

    annguyen90 New Member

    Tham gia ngày:
    12/12/12
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Ok. Cám ơn các bằng hữu nhé.

    Chuyện đã qua lâu rồi, chỉ đôi khi thấy buồn thôi.
    Chứ giờ đã không luyến tiếc gì nữa rồi.
    Cám ơn mọi người đã động viên nhé.